Editor: AM
Trên đường trở về, bởi vì chú ý đến thân thể của Chung Tử Kỳ mà tốc độ đi đường của hai người chậm đi không ít, cho dù Chung Tử Kỳ luôn nói rằng mình rất khoẻ, có thể đi nhanh một chút, thế nhưng Triệu Chính An vẫn kêu người đánh xe chạy chậm theo ý mình.
May mà trên đường về bọn họ có dừng chân ở khách điếm hoặc nhà người qua đường, nếu không thì Triệu Chính An phải nghỉ uống thuốc giữa chừng.
Cứ như vậy, hai người chậm rì rì trở lại trấn Thanh Thuỷ, chỉ còn mười ngày nữa là đến năm mới, lúc này trong trấn Thanh Thuỷ tràn ngập không khí vui mừng, nơi nơi đều là màu đỏ. Có người bán giấy dán cửa sổ màu đỏ, câu đối màu đỏ, đèn lồng màu đỏ, pháo nổ màu đỏ...
Trên mặt ai cũng là khát khao và hy vọng đối với năm mới.
Một tay Triệu Chính An xách đồ một tay nắm tay Chung Tử Kỳ chậm rãi đi về công xưởng. Gần một tháng không ở đây, hai người đều có chút lo lắng không biết Vương Kế Thành có quản lý tốt nhà cửa hay không.
Bởi vì đã qua buổi trưa cho nên việc buôn bán của công xưởng không còn nhộn nhịp giống như buổi sáng, nhưng mà vẫn có người đánh xe đứng chờ bên ngoài, có mấy người lạ mặt, nhìn thấy Chung Tử Kỳ và Triệu Chính An thì đều không biết là ai, còn tưởng rằng cũng là người đến mua bánh quẩy và bánh quai chèo giống mình.
Cho đến khi có người nhận ra Chung Tử Kỳ và Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngoc-lam-ruong/3077930/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.