Editor: AM
Canh giữ thế này, liền canh đến cả đêm, Triệu Chính An vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, nhưng mà vẫn uống thuốc được, cho nên vẻ mặt đã tốt hơn rất nhiều, thế nhưng vẫn trắng bệch làm người ta đau lòng.
Mặt trời vừa mới mọc lên, cả nhà Triệu Trữ và Hoàng đại thúc đều chạy đến y quán.
"Sao rồi?" Triệu A mẫu vội vàng hỏi.
Chung Tử Kỳ ảm đạm lắc đầu: "Không tốt lắm, vẫn chưa tỉnh."
"Cứ tưởng trải qua việc đó thì sẽ tốt hơn, sao lại xảy ra chuyện này!" Hoàng A mẫu cũng buồn rầu.
"Là ai? Có phải Xương Thuận hay không?" Hoàng đại thúc hỏi. Những người biết chuyện tửu lâu Xương Thuận đều nhíu mày, lúc trước Chung Tử Kỳ nói đã giải quyết tốt rồi bọn họ vẫn chưa tin.
"Nhất định là bọn họ, chỉ có bọn họ mới gây phiền phức cho chúng ta." Triệu Trữ tức giận nói.
Triệu Thăng nhíu mày lắc đầu: "Cũng chưa chắc là Xương Thuận, việc buôn bán của chúng ta tốt như vậy, cướp đi không ít khách khứa, chắc chắn là đã làm người khác ghi hận, cũng có thể là tiểu thương khác ra tay."
Chung Tử Kỳ gật đầu, hắn cảm thấy Triệu Thăng nói rất có đạo lý, xem ra hắn phải đi một chuyến đến tửu lâu Kim Hoa.
Ở lại y quán một lúc, Triệu A mẫu và Hoàng A mẫu cũng không dám nói đến chuyện Triệu Chính An hôn mê, sợ Chung Tử Kỳ đau lòng. Thăm bệnh xong thì mọi người lục đục về nhà, Triệu Trữ muốn ở lại với Chung Tử Kỳ nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngoc-lam-ruong/3077856/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.