“Nhưng mà...” Lục Dật Tiêu còn chưa kịp nói hết lời, Thẩm Tâm đã chặn môi anh ta lại một lần nữa.
Bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của cô từ từ cởi cúc áo anh, sau đó thò vào.
Ngón tay của cô có chút lành lạnh, lúc chạm đến lồng ngực ấm áp của Lục Dật Tiêu, rõ ràng anh ta có chút run rẩy.
Hai mắt Lục Dật Tiêu tối lại, Thẩm Tâm mới chỉ sờ sờ anh ta một chút, bàn tay mềm mại nhỏ bé kia mới chạm vào ngực anh ta một cái, anh ta đã có phản ứng rồi.
Thế nhưng hiện tại, hai tay của anh ta bị Thẩm Tâm trói lại, căn bản không có cách nào né tránh, chỉ có thể để Thẩm Tâm tùy ý châm lửa, có lẽ hôm nay chính là ngày chật vật nhất đời anh ta.
Cánh môi đỏ thắm mềm mại của Thẩm Tâm dán lên môi anh ta, đầu lưỡi cô hơi vươn ra, tỉ mỉ phác họa hình dáng cánh môi Lục Dật Tiêu.
Từng đợt sóng tê dại, ngứa ngứa ập đến, khiến hô hấp của Lục Dật Tiêu không nhịn được mà trở nên dồn dập.
“Thẩm Tâm...” Lúc này, giọng nói của Lục Dật Tiêu trở nên có chút khàn khàn, trầm thấp.
“Ừm...” Thẩm Tâm không yên lòng thuận miệng đáp một tiếng, đầu lưỡi của cô nhân cơ hội mà chui vào miệng anh, linh hoạt cuốn lấy anh, nhưng lúc anh sắp đáp lại cô, thì cô lại nghịch ngợm trốn mất.
Lục Dật Tiêu cảm thấy cả người mình như đang bị một ngọn lửa thiêu đốt, rõ ràng nhìn thấy người ở trước mặt, cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2731371/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.