Căn phòng vừa mới còn rất náo nhiệt, lập tức liền yên tĩnh lại.
Lục Dật Tiêu nhìn Thẩm Tâm, khuôn mặt trắng nõn của cô lạnh nhạt, khiến người ta không nhìn ra cô đang nghĩ gì.
Một lúc lâu sau, rốt cuộc anh ta không nhịn được nữa, mở miệng gọi: “Điểm Tâm?”
“Ừ?” Thẩm Tâm lấy lại tinh thần, ngẩng đầu nhìn Lục Dật Tiêu, nhẹ nhàng đáp một tiếng.
“Em… Còn đang giận anh à?” Lục Dật Tiêu ngập ngừng một chút, sau đó chậm rãi đi đến bên cạnh cô ấy, duỗi tay, ôm lấy cô.
“…” Thẩm Tâm im lặng không nói gì.
Cô không còn tức giận… Chỉ là đang do dự không biết cái quyết định hồi sáng, hiện giờ thực hiện có còn thích hợp hay không nữa.
Nhưng mà, hiện tại vẫn còn là buổi sáng, trời vẫn chưa tối, nhưng đột nhiên cô lại không có dũng khí nữa.
“Thật sự vẫn còn tức giận à?” Lục Dật Tiêu hơi cúi đầu, đôi mắt đen nhìn cô chăm chú, sau đó đưa tay nâng cằm cô, để ánh mắt cô nhìn thẳng vào chính mình, sau đó thấp giọng hỏi: “Anh phải làm sao em mới hết tức giận đây chứ?”
Thẩm Tâm chớp chớp mắt mấy cái, sau đó gằn từng chữ một: “Dọn dẹp căn phòng này sạch sẽ cho em.”
“Không thành vấn đề.” Lục Dật Tiêu mỉm cười, cúi người nhẹ hôn lên môi cô một cái, sau đó liền gọi điện cho quản lý khách sạn, gọi nhân viên đến dọn dẹp phòng.
Toàn bộ quá trình dọn dẹp phòng, Thẩm Tâm không hề nói một câu với Lục Dật Tiêu.
Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2731366/chuong-469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.