Edit: Bỉ Ngạn
“Điềm Tâm, em còn nhớ lúc mẹ em đem lá trà……”
Trong đầu Điềm Tâm thoáng chốc hiện lên ý nghĩ, ba ba cô cũng đã đẩy cửa mà vào, hướng phòng trong lớn tiếng hỏi.
Kia trong nháy mắt, Điềm Tâm rõ là chết tâm cũng có.
Trần Diệc Nhiên yếu ớt buông Điềm Tâm ra và nắm chặt lấy bàn tay cô, quay đầu lại, đôi mắt thâm thúy đen nháy yên lặng mà nhìn ba Điềm Tâm.
“Ha Ha…… Ta nhớ ra rồi……” Ba Điềm Tâm nói còn chưa xong, liền xoay người trực tiếp rời đi, thuận tay còn giúp bọn họ đóng cửa lại.
Hai giây sau, cửa phòng lại lần nữa mở ra, ba Điềm Tâm lại tiến vào thăm dò, cau mày hướng tới hai người bọn họ nói một câu “Hai ngươi nên khắc chế một chút!” Sau đó liền lại đem cửa đóng lại.
“……”
Điềm Tâm trầm mặc trong năm giây, ngẩng đầu lên nhìn Trần Diệc Nhiên, buồn bực nói: “Ba em thấy……”
“Anh biết.” Trần Diệc Nhiên liếc mắt qua cửa phòng một cái, sau đó thanh âm nhàn nhạt nói.
“Em nói ba em có hiểu lầm không?” Điềm Tâm im lặng hồi lâu, liền xuất ra một câu như vậy.
“Hiểu lầm cái gì? Hiểu lầm hai chúng ta đang hôn nhau?” Trần Diệc Nhiên hơi hơi cúi đầu, đôi mắt sâu thẳm mắt nhàn nhạt nhìn cô, thuận miệng hỏi.
“……”
Này còn là hiểu lầm sao,đâyđã là tận mắt nhìn thấy sự thật được không!
Điềm Tâm nhịn không được đưa tay lên trán, chỉ cảm thấy huyệt Thái Dương từng đợt nhảy lên.
“Hảo, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2731335/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.