Edit: Bỉ Ngạn
Trần Diệc Nhiên ngón tay thon dài ấm áp ở sau lưng của nàng tiến liên nhẹ nhàng mà xoa, giúp nàng giảm bớt cảm giác đau nhức trên lưng.
Điềm Tâm thoải mái mà thở dài một hơi, nhoài người về phía trước, đột nhiên cảm thấy bản thân dường như lại có chút mệt nhọc.
"Chân đau không??" Trần Diệc Nhiên ghé bên lỗ tai Điềm Tâm nhẹ giọng hỏi.
"Ân..." Điềm Tâm gật đầu, nhắm mắt lại cảm thấy mình có chút mệt mỏi muốn ngủ một giấc.
"Cho ngươi xoa xoa??" Trần Diệc Nhiên ngón tay thon dài theo hông của nàng tuyến xuống dưới chậm rãi di chuyển.
"Ân..." Điềm Tâm vô thức gật đầu.
Tay của Trần Diệc Thần tiến nhanh đến cái mông tròn trĩnh của nàng, ở trên đùi của nàng nhẹ nhàng nhấn, thấp giọng hỏi: "Là nơi này sao?"
"Ân..."
Điềm Tâm hưởng thụ sự phục vụ thỏa đáng của người nào đó, anh dùng ngón tay ấm áp nhẹ nhàng mà xoa bàn chân mệt mỏi của cô cả đêm, chẳng qua xoa xoa, tay anh dường như lại từ từ di chuyển hướng đến lãnh thổ tuyệt đối.
Tiếp đó, Điềm Tâm cảm giác được thân thể anh xảy ra một chút biến hóa, hình như có thứ gì nóng như lửa đang chỉa vào bụng của mình.
"Nhiên ca ca...?" Cô khẽ ngẩng đầu, đôi mắt sâu thẳm nhìn Trần Diệc Nhiên.
"Ân??" Thanh âm của Trần Diệc Nhiên vang lên mang theo một tia hắc ám, cúi đầu trả lời.
"Anh... Anh có đúng hay không..." Trong nháy mắt cơn buồn ngủ của Điềm Tâm tiêu tan phân nửa, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2731311/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.