“Ngô…… Ngô……” Điềm Tâm liều mạng lắc đầu, duỗi Tay đẩy Trần Diệc Nhiên, thở hổn hển, sau đó cầu xin tha thứ với Trần Diệc Nhiên: “Nhiên ca ca…… Em biết sai rồi, thật sự, em không phải cố ý!!”
“Ân??” Trần Diệc Nhiên nhìn bộ dáng mắc cười của cô, đôi mắt nhìn lướt qua phòng khách, sau đó thanh âm nhàn nhạt hỏi: “Biết sai như thế nào??”
“Em…… Em thật sự không biết búp bê mà em tặng anh là gì……” Điềm Tâm trong thanh âm mang theo tiếng khóc nức nở nói với Trần Diệc Nhiên: “Thật sự, em đi mua quà ở cửa hàng quà tặng, nhìn từ bên ngoài thật sự là một cửa hàng quà tặng bình thường, bên trong bán cũng đều là chút đồ chơi bằng lông, đồ vật trang trí bằng thủy tinh, vốn dĩ em yêu cầu làm một con búp bê giống như em, nhưng là em cảm thấy quá nhỏ, hơn nữa lại cứng, lại không mềm lại không lớn lại không thể ôm, cho nên em mới làm nó lớn hơn để ôm được!!”
“……”ánh mắt Trần Diệc Nhiên phức tạp mà nhìn Điềm Tâm.
“Ô ô…… Em thật sự không nghĩ tới cái kia đồ vật em đặt lại là như vậy……” Điềm Tâm khóc đến nước mắt nước mũi đầy mặt sám hối với Trần Diệc Nhiên nói: “Lại nói em xem nó làm cũng rất tinh xảo, đâu nghĩ sẽ xốc váy nó lên chứ…”
“……” Trần Diệc Nhiên biểu tình trên mặt thay đổi trong nháy mắt, sau một lúc lâu, anh mới chậm rãi mở miệng nói: “Em vừa rồi đi xốc váy nó lên??”
“Em cũng không phải cố ý!!” Điềm Tâm nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2731297/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.