“Ừm...” Cha Điềm có chút khen ngợi nhìn Trần Diệc Nhiên, sau đó lại cùng anh trò chuyện về các vấn đề như chính trị quốc tế, kinh tế trong nước, đầu tư cổ phiếu, Điềm Tâm ở bên cạnh nghe hai người họ nói chuyện mà nhàm chán đến mức buồn ngủ.
Thật vất vả với nghe được tiếng hô của mẹ Điềm từ trong nhà bếp: “Mọi người vào ăn cơm nào!”
Điềm Tâm cảm thấy rốt cuộc cũng được giải thoát, sớm biết như vậy còn không bằng trở về phòng lướt web hoặc xem tivi...
Lúc đứng dậy chuẩn bị vào phòng bếp, Trần Diệc Nhiên bước đến cạnh Điềm Tâm, đưa tay nhẹ nhàng ôm lấy eo cô, thấp giọng hỏi: “Anh như vậy đã được coi là qua cửa hay chưa?”
“Ừm... Xem như không bị ở lại lớp đi.” Điềm Tâm suy nghĩ hồi lâu, chỉ có thể nói như thế.
Trần Diệc Nhiên không nhịn được run rẩy khóe miệng.
Sau lần gặp cha mẹ Điềm, chuyện giữa Trần Diệc Nhiên và Điềm Tâm đã xem như được gia đình hai bên ngầm chấp thuận, chỉ là trước khi Điềm Tâm tốt nghiệp đại học, gia đình hai bên đều cảm thấy tốt nhất vẫn là đừng nên rêu rao ra ngoài thì hơn.
Những chuyện này Điềm Tâm không thèm để ý, công khai hay không công khai, chỉ cần cho mẹ cô đồng ý, cô đã có thể buông bỏ tảng đá trong lòng xuống rồi.
Chỉ là chuyện trước mắt khiến cho cô phát sầu, chính là quà sinh nhật của Trần Diệc Nhiên.
Cô chưa từng nghĩ đến, tặng quà cho một người lại phải đắn đo nhiều đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2731262/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.