Trong nháy mắt tim cô liền đập rất nhanh.
Cô liếc nhìn Trần San San một cái, sau đó lại nhìn màn hình di động của mình do dự một hồi lâu rồi mới dám nhắc máy.
“Sao vậy??” Trần San San hơi nghi hoặc nhìn cô, cúi đầu nhìn thoáng qua điện thoại di động của Điềm Tâm, thuận miệng nói: “Mẹ cậu gọi tới thì cậu mau nghe đi, còn nếu không muốn thì tắt đi ……”
“Tớ không dám tắt máy a……” Cô tội nghiệp nhìn Trần San San, buồn bực nói: “Nhưng nếu nghe, tớ luôn có một dự cảm xấu……”
Trần San San nhịn không được trợn mắt nhìn cô, trực tiếp lấy điện thoại, ấn nút nghe sau đó đặt vào tai cô.
Giọng cô hơi run, nói: “Uy…… Mẹ……”
“Điềm Tâm? Con đang ở đâu vậy??” Nghe điện thoại là biết tâm trạng mẹ cô đang không được tốt.
“Con…… Ân…… Con đang đi dạo phố.” Cô nhỏ giọng nói.
“Cùng ai??” Mẹ cô liền hỏi ngay.
“Cùng…… San San……” Cô hơi nhỏ giọng nói.
“Nga…… Bây giờ về nhà đi, mẹ có chuyện muốn nói với con.” Mẹ cô chỉ nói một câu như vậy liền tắt máy.
Cô ngẩng đầu, tuyệt vọng nhìn Trần San San.
“Sao vậy, mẹ cậu gọi có chuyện gì thế??” Trần San San thấy điện thoại đã tắt, liền lấy điện thoại lại nhét vào tay cô.
“Mẹ tớ…… Muốn gặp tớ nói chuyện……” Mặt cô xám như tro tàn.
“Vậy cậu về đi……” Trần San San gật đầu nói: “Dù sao quà tặng cũng chỉ để lấy lòng, nếu mẹ cậu có chuyện muốn nói vậy cậu về đi, không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2731241/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.