“Vậy cậu có thể đi sao….” Điền Tâm lo lắng nhìn Tô Việt.
“Tớ hay nói giỡn.” Cậu ta một bên cõng cô tới chỗ mọi người nghỉ ngơi, một bên thấp giọng nói: “Thực ra cậu rất nhẹ.”
“…..” Điền Tâm yên lặng ghé người trên lưng cậu ta, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nên nói cái gì cho phải.
“Kỳ thật…. Tô Việt, cậu không cần đối xử tốt với tớ như vậy…” Cô nhìn bóng lưng gầy yếu của Tô Việt, nhẹ nhàng nói: “Cậu như vậy, tớ sẽ rất áy náy…”
“Áy náy cái gì?” Tô Việt xoay đầu lại, đôi mắt trong suốt nhìn cô, khẽ cười cười nói: “Bạn bè nên giúp đỡ lẫn nhau, đừng để ở trong lòng.”
“…..”
“Điền Tâm, cậu làm sao vậy?” Bên kia mọi người đang chờ tín hiệu xuất phát, Thẩm Tâm nhìn liếc qua thấy Tô Việt đang cõng Điền Tâm đi tới.
“Không có việc gì, chân tớ bị trẹo thôi.” Điền Tâm nhìn cô ấy cười cười, nhẹ nhàng bâng quơ nói.
Đứng ở bên cạnh huấn luyện viên đang sửa sang đội ngũ thấy vậy cũng quay sang, làm cho người phụ trách nhóm Điền Tâm tới đó tiếp tục duy trì trật tự, sau đó đi tới đây.
“Sao lại thế này??” Giang huấn luyện viên khẽ nhíu mày, nhìn Điền Tâm ghé đầu trên lưng Tô Việt.
“Báo cáo huấn luyện viên, bạn ấy bị trẹo chân.” Tô Việt cõng cô trên lưng, trả lời anh ta.
“Trẹo chân??” Giang huấn luyện viên nhìn Điền Tâm, rồi quay nhìn Tô Việt nói: “Đưa bạn ấy tới chỗ gốc cây kia nghỉ ngơi, cậu quay về lớp xếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2731107/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.