Chỉ là nhìn một bên mặt ngượng ngùng của Trần Diệc Nhiên, trong lòng càng thêm vui mừng.
Khó có thể thấy anh xấu hổ, Điềm Tâm không nhịn được mà nói với anh:
- Này, anh Nhiên, mật khẩu di động anh lại giống với mật khẩu của em đấy, thật là trùng hợp. Chuyện này, anh bỏ mật khẩu này từ lúc nào vậy, đổi mật khẩu thành ngày sinh nhật của em. Chẳng lẽ từ lần đầu tiên gặp em anh đã ăn cây tương tư rồi sao.
Rốt cuộc Trần Diệc Nhiên quay đầu lại tĩnh mịch nhìn cô, môi mỏng khẽ mở, nhàn nhạt nói với Điềm Tâm:
- Nằm mơ.
- Ha ha, anh ngại sao? - Điềm Tâm cười đến vô sỉ, tiếp tục nhìn anh nói - Anh xem, mặt anh đỏ rần rồi kia, ha ha, anh Nhiên, anh xấu hổ thật đáng yêu, em muốn chụp ảnh lưu niệm quá.
Trần Diệc Nhiên có chút ảo não nhìn cô, bài tay trắng nõn không nói lời nào đã giật lại điện thoại:
- Đưa điện thoại đây.
- Đưng như thế, anh là thạn quá hóa giận sao?
Diềm Tâm vội vàng nghiên người qua trước bàn, ngồi bên cạnh Trần Diệc Nhiên, chuyện chú ôm lấy cánh tay anh, nỗ lực giật lại điện thoại trong tay anh:
- Em không nói anh nữa, nhanh đưa cho em.
Trần Diệc Nhiên không chút cảm xúc cất điện thoại vào trong túi quần, sau đó lãnh đạm nói:
- Không.
- Quỷ hẹp hòi, không cho coi như xong.
Điềm Tâm cả buổi cũng không giành lại được, vậy nên đành phải buông ý định lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2730916/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.