- Ừ... Thế nhưng gia đình tớ vẫn muốn tớ học đại học ở tỉnh nhà - Tô Việt nhìn Điềm Tâm cười ôn nhu, sau đó giọng nói ôn thuận nói - Nói không chừng về sau chúng ta sẽ thành bạn học ở đại học N đấy.
- Hy vọng là thế - Điềm Tâm híp mắt nhìn Tô Việt gật nhẹ đầu, nói - Sau khi tách ra chúng ta vẫn liên lạc nhé.
- Được - Tôi Việt thẹn thùng cười cười, sau đó đưa tay đẩy cửa phòng bao, nhìn Điềm Tâm tạo tư thế mời, mỉm cười nói - Tớ đi gọi phục vụ đến order, các cậu vào chỗ nghỉ ngơi đi.
- Đã làm phiền cậu
Trần Diệc nhiên nhìn Tô Việt gật đầu, ánh mắt ý phụ thâm trường. Tô Việt sững sờ sau đó nhìn anh cười cười rồi bước ra. Ở trong phòng không khí có chút nặng nề.
Trần San San nhìn thoáng qua Tô Việt biến mất ngoài cửa, nhịn không được mà ranh mãnh nhìn Điềm Tâm nói:
- Điềm Tâm, hoa thơm lớp cậu nhất định thích cậu đấy, tớ vừa rồi nghe được rồi, cậu ấy hỏi cậu muốn thi vào đại học nào.
- San San - Điềm Tâm đầu đầy hắc tuyến - Người ta chỉ thuận miệng hỏi thôi.
- Vậy tại sao cậu ấy không hỏi tớ? - Trần San San tiếp tục ranh mãnh nói - Tin tớ đi, giác quan thứ sáu của phụ nữ, nhất định cậu ấy thích cậu.
- Cậu cũng không phải phụ nữ, lấy đâu ra giác quan thứ sáu? - Điềm Tâm có chút buồn cười nhìn cô, sau đó đi theo hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2730845/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.