- Không cần cảm ơn.
Trần Diệc Nhiên nhìn thấy sự thất vọng trong mắt Điềm Tâm, không hiểu tại sao nội tâm có cảm giác buồn cười, nhưng mà trên mặt anh vẫn nghiêm túc như cũ:
- Những bài kiểm tra này, trong lúc ăn tết phải làm xong toàn bộ.
- Cái gì?!
Điềm Tâm khiếp sợ nhìn anh:
- Trong lúc ăn tết? Phải làm xong hết? Anh còn có nhân tính không đó?!
- Hửm?
Trần Diệc Nhiên hạ giọng hừ lạnh một tiếng, đôi mắt đen giống như đang lườm cô.
- Em nói là...anh có phải nói sai rồi hay không?
Điềm Tâm kiên định đem câu vừa nói đổi lại:
- Bài kiểm tra nhiều như vậy, chỗ nào làm được hết! Đây là lễ mừng năm mới, anh cam lòng sao!
- Cũng không có nhiều lắm
Trần Diệc Nhiên nhíu nhẹ lông mày, vẻ mặt ung dung nói với cô:
- Buổi sáng làm hai môn, buổi chiều làm ba môn, buổi tối em còn có thể nghỉ ngơi một chút để xem tivi, ăn tết được bảy ngày thì cũng vừa kịp làm xong.
Điềm Tâm mở to đôi mắt tròn xoe nhìn anh, mãi hồi lâu vẫn không nói nên lời.
- Đây chính là quà tặng cho em.
Đôi mắt tĩnh mịch của Trần Diệc Nhiên nhìn cô, lông mi thật dài giống như cánh bướm, nhẹ nhàng chớp:
- Như vậy, trong lúc ăn mừng năm mới, mỗi ngày em nhìn thấy bài kiểm tra thì nhớ tới anh.
- Ha ha... Ha ha
Điềm Tâm muốn hấp hối tới nơi:
- Coi như em không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2730817/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.