Ngày hôm sau là thứ bảy, cũng là ngày đầu tiên Điềm Tâm và Trần Diệc Nhiên ""ở chung"" với nhau. Vừa sáng sớm, Điềm Tâm còn đang say nồng trong giấc mộng đẹp, chợt nghe trong phòng khách truyền đến một âm thanh huyên náo, nhưng sau một lúc thì yên tĩnh trở lại. Điềm Tâm mơ mơ màng màng trong tiếng động vừa dứt, liền quay sang ngủ tiếp cho đến khi cô tỉnh lại đã là chín rưỡi sáng.
Điềm Tâm nhìn trần nhà sửng sờ hồi lâu, cuối cùng lòng đầy phấn khích mà ôm lấy chăn lăn qua lăn lại, vậy mà bây giờ cô đã cùng anh Nhiên ở cùng dưới một mái nhà rồi!
- Mình đi! Nguy hiểm thật!
Trong phòng khách đột nhiên truyền đến một tiếng kinh sợ. Điềm Tâm sửng sốt một chút, lập tức trở mình xuống giường, chân trần chạy ra ngoài nhìn xem chuyện gì xảy ra. Cửa phòng khách mở ra, Lục Dật Tiêu đang ngồi trong phòng khách cầm lấy cần điều khiển trò chơi hết sức phấn khích, Lục Dật Tiêu quay đầu nhìn lại vừa thấy Điềm Tâm, lập tức đánh rơi bộ điều khiển trong tay xuống đất.
- Em... Cục cưng bé nhỏ? Sao lại ở đây?
Lục Dật Tiêu mở to mắt hết cỡ nhìn vẻ mặt mê man của Điềm Tâm đang đứng ở cửa, cái cằm muốn rớt thẳng xuống đất.
- Anh Tiêu?
Điềm Tâm khó tin nhìn Lục Dật Tiêu, lại quay đầu nhìn qua Trần Diệc Nhiên đang ngồi cạnh, do dự hỏi:
- Hai người đây là...
Trần Diệc Nhiên nhíu mày nhìn đôi chân trần của Điềm Tâm, trầm giọng xuống:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2730725/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.