-Mình nói rồi mà - San San tỏ vẻ đắc ý nhìn Điềm Tâm, sau đó lại thò tay vỗ vỗ vai cô an ủi:
-Đừng xấu hổ, đều là người nhà mà, khi còn bé mình cũng hay theo anh ấy vào nhầm toilet đấy thôi.
"Ách.." - Điềm Tâm vô thức gật đầu, tự nhiên phát hiện, bị hiểu lầm như vậy cũng không tệ lắm, so với việc đi giải thích chuyện giữa cô và Diệc Nhiên thì tốt hơn nhiều.
-Đi thôi - Trần Diệc Nhiên đột nhiên lạnh lùng nói, đôi mắt tối sầm nhìn chằm chằm vào Điềm Tâm, cô thà thừa nhận vào sai toilet cũng không muốn đề cập đến chuyện giữa mình với cô ấy.
-Ừ, được. - San San sờ vào cái bụng no căng của mình, tỏ vẻ rất hài lòng.
Điềm Tâm cúi đầu, dường như không thể biết được cô đang nghĩ gì.
Ngày nghỉ đầu tiên cứ vậy mà trôi qua.
Kì nghỉ đông của Điềm Tâm thực sự cũng không được suôn sẻ là mấy, đặc biệt là từ cái lúc cô đưa cho mẹ xem cái phiếu điểm màu đỏ của mình.
Mẹ cô cau mày, nhìn điểm trên phiếu thành tích, bà lại ngẩng đầu lên nhìn Tâm Điềm, cô con gái của bà cho tới nay thành tích chưa được tính là tốt nhưng ít ra cũng luôn ở top giữa, thế nhưng nhìn cái phiếu điểm thê thảm trước mặt lúc này, bà cũng phải tự hỏi có phải là mình đang nhìn nhầm không.
-Điềm Tâm à? - Mẹ cô chần chừ rất lâu, rốt cuộc cũng mở miệng hỏi một cách nghi ngờ:
-Cái phiếu điểm này... Thầy giáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2730661/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.