- ChịĐiềm Tâm, bĩnh tĩnh lại!
Thẩm Thi thấy bộ dạng khẩn trương của Điềm Tâm liền nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, đôi mắt sâu tĩnh mịch nhìn thẳng, chân thành nói:
- Em... cũng thích chị!
- Ừ...
Điềm Tâm nhẹ gật đầu, vẻ mặt không hiểu gì. Thẩm Thi có chút buồn bực trong lòng, nói với Điềm Tâm:
- Chị xem, em nói lời như vậy mà chị cũng không khẩn trương như lúc nãy?
- Cậu còn nhỏ, khi nào học đại học năm 4 rồi hãy nói chuyện yêu đương với chị.
Điềm Tâm có chút buồn cười nhìn Thẩm Thi, giọng điệu cứng rắn vừa nói ra, cô liền ngây người tại chỗ. Thẩm Tâm cùng Lục Dật Tiêu cũng quay đầu nhìn Điềm Tâm, trong khoảng thời gian ngắn phòng khách bất chợt lặng đi. Thật lâu sau, Điềm Tâm nhẹ nhàng thở dài một hơi, thấp giọng nói với Thẩm Thi:
- Tiểu Thi, có phải Trần Diệc Nhiên anh ấy cũng xem chị như vậy?
Thẩm Thi thở hắt ra, cười với Điềm Tâm:
- Rốt cuộc chị cũng hiểu được rồi?
Điềm Tâm không biết nên nói gì cho thuyết phục, sau nửa ngày rầu rĩ:
- Thế nhưng tình cảm của chịđối với anh ấy rất nghiêm túc.
- Vậy làm sao chị biết tình cảm của em đối với chị là không chân thành?
Thẩm Thi nháy đôi mắt tĩnh mịch, một tia ngây ngô chạy trên gương mặt, xuất hiện thêm vẻ khôi ngô, giọng nói của cậu ta làm cho người khác khó có thể kháng cự sự chân thành, cứ như vậy làm cho Điềm Tâm trong lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2730618/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.