- Em …
Điềm Tâm có chút quẫn bách nhìn thoáng qua Tiểu Như, sau đó dùng giọng mũi nói:
- Em thật sự là em họ của anh ấy
- Hả?
Tiểu Như thoáng chốc ngây ngẩn cả người.
- Chẳng qua là không có quan hệ máu mủ...
Giọng Điềm Tâm nhỏ đến nỗi không thể nhỏ hơn, cô cũng không biết vì cái gì, không nghĩ tới bổ sung một câu như vậy.
- À…
Tiểu Như liếc Trần Diệc Nhiên đầy hứng thú, vẻ mặt tràn đầy quái dị, ranh mãnh nói:
- Chính là không có quan hệ máu mủ nên đưa em họ đi ăn đồ ngọt ha ha ha. Hiểu, hiểu!
- …
Đôi mắt đen thâm sâu của Trần Diệc Nhiên như cười như không lập tức nhìn sang Điềm Tâm.
Điềm Tâm có chút chột dạ cúi đầu, nhỏ giọng lẩm bẩm:
- Vốn là không có chút quan hệ máu mủ nào …
- Phát triển tới đâu rồi?
Tiểu Như chợt bừng tỉnh liếc Trần Diệc Nhiên hỏi:
- Nắm thật chắc nha, cô gái nhỏ trông xinh đẹp lại nghe lời. Em muốn ăn gì? Hôm nay chị sẽ mời.
- Thật sao?
Điềm Tâm nghe Tiểu Như nói muốn mời khách, lập tức hai mắt sáng lên, nhìn quầy bánh ngọt hận không thể đem ra ăn hết. Thế nhưng một giây sau, cô ỉu xìu nói:
- Bỏ đi, em rất tham ăn, chị làm ở đây bán bánh ngọt rất vất vả, em không thể ăn không được
- Haha.
Tiểu Như không nhịn được cười rộ, cô suy nghĩ một chút rồi ném
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2730515/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.