- Ừ, cũng không coi là nhỏ, lúc chị lớn như em đã cùng anh rể em sớm yêu rồi.
Hàn Ngọc Oánh suy nghĩ một chút, cười hì hì nói với Điềm Tâm:
- Nhưng cũng đừng học theo chị!
- Em biết rồi, có muốn học cũng học không được.
Điềm Tâm nhỏ giọng thì thầm.
- Ngoan, thời gian cũng không còn, mau đi ngủ sớm một chút, ngày mai ba giờ rưỡi còn phải thức dậy.
Hàn Ngọc Oánh nhìn xem bộ dạng có chút ảo não của Điềm Tâm, nhịn cười không được liền thúc giục cô đi ngủ.
- Chị họ, có thể kể chuyện yêu đương của chị cùng với anh rể ở trường cấp ba không?
Điềm Tâm nhảy vụt lên giường, nằm trên người Hàn Ngọc Oánh vẻ mặt đầy hiếu kì hỏi:
- Ừ… Bắt đầu nói từ chỗ nào…
Hàn Ngọc Oánh tiếp lời Điềm Tâm, thanh âm trầm thấp chậm rãi nói trong lúc nửa mê nửa tỉnh. Điềm Tâm liền thấy chị họ ngủ mất rồi.
Ba giờ rưỡi sáng.
Điềm Tâm bị Hàn Ngọc Oánh lay tỉnh, trong nhà đèn đã bật sáng trưng.
- Điềm Tâm mau dậy thôi, rửa mặt một cái, thợ trang điểm sắp qua rồi.
Hàn Ngọc Oánh vỗ nhẹ lên gương mặt trắng nõn của Điềm Tâm, kéo cô rời khỏi giường.
- Dạ.
Điềm Tâm dụi đôi mắt, mơ màng đứng dậy.
Buổi sáng bận rộn trôi qua, đợi đến lúc cô dâu trang điểm hoàn tất, làm xong kiểu tóc, thay áo cưới. Thì thợ trang điểm bất chợt xoay người lại, nhìn Điềm Tâm cười nói:
- Em gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2730498/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.