Đầu dây bên kia vang lên hai tiếng, rốt cuộc cũng có một giọng nam dễ nghe trả lời:
- Điềm Tâm nhỏ bé, em lại tìm điểm tâm nhỏ nhà ăn có chuyện gì vậy.
-...
Điềm Tâm trầm mặc một lúc, sau đó mới giơ điện thoại đến trước mặt mình, nhìn thời gian một chút, vậy mà đã mười giờ tối rồi, lúc này hai người họ còn ở chung một chỗ sao?
- Anh Tiêu?
Điềm Tâm do dự một chút, thấp giọng hỏi.
- Là anh, Điềm Tâm bé nhỏ, điểm tâm nhỏ nhà anh đang tắm, em tìm em ấy có chuyện gì?
Đầu dây bên kia, Lục Dật Tiêu cười đầy vẻ giảo hoạt, tiện này cầm một ngòi bút, viết tên Thẩm Tâm lên quyển nhật ký của cô.
- Anh Tiêu... Anh gọi em là Điềm Tâm được rồi. Nếu anh cứ gọi em là Điềm Tâm bé nhỏ em thấ không tự nhiên...
Điềm Tâm không nhịn được mà xoa xoa cánh tay đang nổi da gà của mình, hơi im lặng nói.
- Anh gọi cả tên lẫn họ em rồi, ai bảo em hiểu sai? Nếu anh đường đường gọi em là Điềm Tâm, thì điểm tâm nhỏ nhà anh sẽ ghen đấy.
Giọng nói Lục Dật Tiêu tuy rầu rĩ nhưng lại vui vẻ, anh ta hầu như cso thể tưởng tượng được vẻ mặt đầy phiền muộn của Điềm Tâm ở đầu dây bên kia.
- Được rồi...
- Điềm tâm có chút bất đắc dĩ cam chịu số phận.
- Tâm đã tắm xong chưa?
- À, có lẽ sắp rồi... Nếu không em cứ nói chuyện với anh một lát.
Lục Dật Tiêu cười, lười biếng ngồi xuống ghế của Thẩm Tâm, đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/146487/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.