“Đây, váy của em! Tôi đã tìm rất kỹ, theo như em miêu tả, thử xem có đúng không”
“Ok, đúng rồi! Cảm ơn anh nhé, tôi phải đi thay váy đây”
“Khoan đã, có chuyện gì mà em lại thay váy đẹp như thế ngay trong công ty?”
“Lát nữa tôi sẽ được lên truyền hình cho bản tin giải trí ‘Âm vang một thời đó!”
“Chà, hay vậy à? Ừm, tôi cũng muốn ở lại xem em ghi hình lên sóng như thế nào!”
Lời ngỏ ý đột ngột từ Phương Thần khiến Kiều Dung cau mày: “Anh ở lại công ty ư, không được đâu, lỡ mọi người thấy anh thì phải nói như thế nào đây?”.
“Chuyện đó khó gì, cùng lắm tôi bảo mình đang rảnh rỗi nên ghé qua đây cùng biên tập Kiều giỏi giang bàn thêm về ý tưởng cho game show thể thao của chúng ta.”
Dứt lời, Phương Thần đến gần đặt hai tay lên bờ vai bạn học Kiều, tiếp theo đẩy nhanh cô cùng đi vào bên trong tòa nhà.
Cả hai cùng tới nhà vệ sinh nữ để chờ Kiều Dung thay đồ. Hơn 15 phút sau cô bước ra, ở trước mặt Phương tiên sinh hỏi trông cô thế nào? Cổ vuông và váy xòe ngắn trên gối đơn giản nữ tính, Phương Thần ngắm nghía xong liền vươn tay nhéo nhẹ má cô, cười ân cần: “Xinh lắm, thế này thì em tự tin lên sóng truyền hình rồi nhé”.
Hiếm khi nghe Phương mỏ hỗn khen ngợi, biên tập Kiều cười tít mắt, gò má có chút ửng hồng.
Kiều Dung nhìn đồng hồ đeo tay, sắp tới giờ rồi, phải về phòng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngay-quan-quan-boi-loi-treo-len-giuong-toi/3746411/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.