Tạ Kha nghĩ hắn đã biết lý do tại sao. 
Chỉ vì hắn đã thiêu cháy lông mi của y, nên giờ y chặt đứt lông mi của mình à??? 
Tạ Kha thản nhiên nghĩ, lúc đầu hắn định làm y mù luôn cơ. 
Hắn trả lại Phù Sương kiếm cho Thẩm Vân Cố. 
Thẩm Vân Cố đưa tay nhận, đột nhiên hỏi: "Dùng có quen không?" 
Giọng nói y trước sau như một, không có bất kì gợn sóng nào, nhưng Tạ Kha lại nghe ra một cảm giác trào phúng. 
Tất nhiên loại cảm giác trào phúng này là cảm giác của chính hắn mà thôi. 
Những người còn lại đều cảm thấy chắc mình chưa tỉnh ngủ. 
Vì sao Thẩm Vân Cố lại dùng giọng điệu ôn nhu như vậy để nói chuyện với Tạ Kha? 
Xích Dương đạo nhân cũng thấy có gì đó sai sai, hắn còn tưởng rằng Thẩm Vân Cố ghét Tạ Kha như vậy, trận đấu này sẽ nguy hiểm vô cùng, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng lao ra khi Thẩm Vân Cố vừa nảy sát ý. 
Kết quả, mọi chuyện cứ như vậy nhẹ nhàng giải quyết? 
Tạ Kha nói: "Khá ổn." 
Hắn không muốn nói chuyện với Thẩm Vân Cố. 
Trả Phù Sương kiếm cho y, hắn trở về chỗ ngồi. 
Thẩm Vân Cố như có suy tư gì nhìn hắn một cái, cũng xoay người, quay trở lại ngồi bên cạnh chưởng môn. 
Thẩm Vân Cố lên đánh một trận như không đánh, nhưng những người khác cũng ngại mời hắn, chỉ có thể sờ mũi, hậm hực từ bỏ. 
Quý Minh cuối cùng cũng tóm được cơ hội, vẻ mặt tò mò nhìn Tạ Kha: "Lão đại, chuyện vừa rồi là sao thế?" 
Tạ Kha nói: "Không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngay-dem-dem-tim-kiem-ma-ton/483665/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.