Trong điện Huyền Quang đã có rất nhiều người. 
Tạ Kha vừa bước vào, một loạt ánh mắt ghét bỏ "Sao lại là ngươi nữa" đồng loạt nhìn qua. 
Hai vị giám thị trưởng lão xem lẫn vào trong đám người, cũng trợn mắt tức giận nhìn hắn. 
Các sư huynh đệ trạc tuổi khác cũng sôi nổi đứng ôm ngực một bên, chờ xem hắn trở thành trò hề. 
Tạ Kha đã quen trước những cái nhìn ác ý này, đi thẳng vào giữa đại điện. 
Một người đang quỳ ở giữa điện, bộ dáng phong hoa tuyệt đại, áo trắng không vướng bụi trần rơi trên mặt đất, nhìn qua thấy rõ hoa văn thủy vân thêu phía trên. Mái tóc dài đen nhánh như nước chảy được cố định bởi ngọc quan trắng tinh, cách xa y 3 mét cũng thấy ớn lạnh. 
Sự ngông cuồng và lạnh lùng của y toát ra từ từng sợi tóc. 
Tạ Kha thầm nghĩ: "Gặp Thẩm Vân Cố là thấy xui rồi." 
Tạ Kha cố hết sức đứng cách Thẩm Vân Cố xa một chút, cũng quỳ xuống, cung kính nói: "Bái kiến chưởng môn." 
Chưởng môn chỉ nhàn nhạt đưa mắt liếc hắn một cái, không nói gì. 
Hiện tại tâm tư của hắn chỉ đặt trên người vị đồ đệ bảo bối này, ánh mắt không thể chọc ra một lỗ trên người Thẩm Vân Cố: "Lý do! Ngươi mau nói thật cho ta một lý do thích đáng!." 
"Một đám cháy phá tan cuộc thi lần này, bảy ngày sau là ngày môn phái khác đến Xích Dương phái ta luận đạo, ngươi lại làm ra sự tình như vậy! Ngươi muốn ta tức chết sao!?" 
Toàn bộ Huyền Quang điện rơi vào im lặng, chỉ có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngay-dem-dem-tim-kiem-ma-ton/483655/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.