“Muốn ở bên cạnh người mình thích thôi, có gì mà không được?”
***
“Còn không buông ta ra?” Minh Sơ quay đi, không dám nhìn vào mắt Hoang Tịch.
Hoang Tịch quan sát người dưới thân mình, im lặng một thoáng, rồi mở miệng hỏi: “Tại sao tự dưng em lại muốn tu luyện tử tế?”
Minh Sơ nói với không khí: “… Sức ta yếu, giờ muốn tập cho khỏe.”
Lý do này tuy nghe không uy tín lắm, nhưng trước đó Hoang Tịch từng dùng rồi.
Hoang Tịch tiếp tục ấn tay y, giằng co trên giường với y: “Là để lấy lại Uyên Quang chứ gì.”
Gã nói câu này bằng giọng điệu vô cùng chắc chắn, không chút hoài nghi.
Thiên Lũng Cảnh chiều Thẩm Tam Xuyên vô cùng, nói thật chiều đến độ gã cũng phải ghen tỵ. Nếu hồi xưa Lục Lâm Trạch không bảo A Lam đi thông báo trước, có lẽ gã sẽ thực sự ngáng chân đứa học trò mới của Thiên Lũng Cảnh mọi lúc mọi nơi. Dầu sao ngày xưa, Thiên Lũng Cảnh chỉ có một đệ tử thân truyền duy nhất là Hoang Tịch gã đây! Dạo ấy Thiên Lũng Cảnh tốt với Thẩm Tam Xuyên thế nào, ai ai cũng rõ. Giờ hay tin Thẩm Tam Xuyên có thể bị uy hiếp bởi sức mạnh duy trì cân bằng vì sở hữu đồng thời hai thanh Thần Khí, kẻ làm thầy như y sao có thể làm ngơ. E là y đã sớm nghĩ cách lấy lại Uyên Quang để đồ đệ mình không phải khó xử rồi!
Minh Sơ căng thẳng: “Làm gì có…”
Hoang Tịch nói: “Người còn định phủ nhận mình là Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-ma-ton-su-de-cung-tha-thinh-toi/3610137/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.