“Lạnh thì lạnh đấy, nhưng đẹp muốn tê cả xương!”
***
“Không ngờ Vu Nguyệt Thượng nhân tới nhanh như vậy, quả không hổ là người đứng đầu năm nhánh Thần Phong.” Hà Hồi Cốt thấy Thiên Lũng Cảnh vung kiếm một cái là chém rách Rết Chúa ngay, lão miễn cưỡng đứng dậy rồi lặng lẽ rút cánh Nghiệp Liên trên người Rết Chúa về.
Thiên Lũng Cảnh nhìn cánh Nghiệp Liên tím đen trong tay lão: “Ngươi lấy Nghiệp Liên ở đâu ra?”
Hà Hồi Cốt nhếch khóe miệng, cười khô khốc: “Vu Nguyệt Thượng nhân biết rõ sao còn phải cố hỏi, Nghiệp Liên là tiên khí bản mệnh của Tông chủ chúng ta. Thứ thần thánh lợi hại như thế, ngoài ngài ấy, đâu ai có thể cho ta được nữa?”
Thiên Lũng Cảnh gằn từng chữ một: “… Ngoài ngươi ra, hắn còn cho những ai nữa?”
“Vu Nguyệt Thượng nhân hỏi… hỏi chuyện này làm gì?” Hà Hồi Cốt cảm giác được sự hằn học tỏa ra từ Thiên Lũng Cảnh, dù cách y rõ xa, nhưng khí thế của đấng bá chủ vẫn khiến toàn thân lão run bần bật.
“Ta không có kiên nhẫn hỏi ngươi lần nữa đâu.”
Uyên Quang lập tức giật chớp đùng đùng!
“Ba, ba mươi sáu hung thần, Tông chủ đều cho cả ạ…” Hà Hồi Cốt sợ đến độ suýt quỳ sụp xuống, “Tông chủ sai chúng tôi đi hấp thu thiện niệm, cho đến khi nào mỗi cánh Nghiệp Liên đều được thanh tẩy hoàn toàn, chuyển hết qua màu trắng mới thôi!”
“Ừ, hắn còn nói gì nữa?”
“Tông chủ còn nói, còn nói… đừng động vào người của Ải Phong Nguyệt, chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-ma-ton-su-de-cung-tha-thinh-toi/3610104/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.