“Ba ngày thì lâu quá.”
***
“Làm sao bây giờ, sư đệ ơi, có thuốc gì giải được giúp ta không?” Thẩm Tam Xuyên bắt đầu đứng ngồi không yên. Anh chàng biết Lục Lâm Trạch sẽ không lừa mình. Lúc này anh chàng chỉ trách bản thân vì nãy vui quá đà, tự dưng tu ực hết luôn, giờ có hối cũng không kịp! Quan trọng là không biết do tâm lý tác động hay gì, mà anh chàng bắt đầu cảm thấy khô nóng.
“Khụ khụ, nói chung là, cái thứ này không cần thuốc giải đâu, xả hết cơn là được.” Lục Lâm Trạch vờ vịt ho khan mấy tiếng, gắng đè nén nỗi xôn xao chộn rộn trong lòng, đừng biểu hiện lộ liễu quá. Tuy hắn không uống rượu, nhưng có lẽ tâm trạng cũng căng thẳng y như Thẩm Tam Xuyên.
Nhưng Thẩm Tam Xuyên căng thẳng là vì âu lo, còn hắn căng thẳng là do phấn khích.
“Vậy ta tự làm cái chuyện kia… là được đúng không?” Nghe Lục Lâm Trạch nói thế, Thẩm Tam Xuyên ngập ngừng hỏi.
“Cũng không phải không được, chỉ là hơi lâu thôi.”
“Bao lâu?”
Lục Lâm Trạch giơ ba ngón tay.
Thẩm Tam Xuyên thở phào: “Phù, nếu chỉ ba canh giờ, thì ta chịu một lát là qua.”
“Ba ngày.” Lục Lâm Trạch cố giữ vẻ mặt nghiêm túc không cười, “Bằng với lượng một ly ban nãy.”
“…”
Cái thứ rượu “Một người khỏe hai người vui” gì thế này, chết má mất, ba ngày??? Với một người bình thường không có nhu cầu về phương diện này, đây chẳng khác nào bị tra tấn trong địa ngục. Anh chàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-ma-ton-su-de-cung-tha-thinh-toi/3610062/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.