“Bố ơi bố, con sai rồi!”
***
Thanh kiếm này được làm hoàn toàn bằng tinh thể băng, nhưng trông nó không giống bảo kiếm kiểu truyền thống. Đặc điểm thần kỳ nhất của nó là, xương kiếm bám ngoài thân kiếm, xen kẽ đá dăm lởm chởm, trông ngầu quên sầu, như mọc đầy gai ngược vậy! Mang lại cho người ta cảm giác không thể với tới!
Thẩm Tam Xuyên: Đằng ấy kích động như thế làm gì, đây là “Ứng Kiếp” trong truyền thuyết hả?
【 Hệ thống: Không kích động mà được à? Đây chính là Ứng Kiếp đấy!!! Thần Khí có thể sánh ngang với Uyên Quang đó. Cậu còn chưa vững kỳ Khống Khí mà đã ăn may chó ngáp phải ruồi, cậu nói thử xem mình có vô liêm sỉ quá đáng không cơ chứ 】
Thẩm Tam Xuyên: Ê ê ê, đằng ấy khen nó thì cứ khen, mắc gì phải chà đạp tớ?
【 Hệ thống: Đừng lắm lời nữa, còn không mau bắt nó nhận chủ đi, cơ hội hiếm có khó tìm ngàn năm có một đó!!! 】
Thẩm Tam Xuyên nghe vậy, dợm bước về phía Ứng Kiếp. Càng tới gần Ứng Kiếp, anh chàng càng cảm thấy rét lạnh thấu xương. Vác cái của nợ này theo hằng ngày nhỡ lạnh chết cha mình thì sao?
【 Hệ thống: Uyên Quang có thuộc tính sấm chớp. Ứng Kiếp là thuộc tính băng. Cậu coi Vu Nguyệt Thượng nhân cầm Uyên Quang ngầu lòi chưa, mà có bao giờ bị vũ khí của mình giật điện đâu. Giờ cậu thấy rét là vì Ứng Kiếp còn chưa chấp nhận cậu. Bao giờ nó nhận cậu rồi, thì chỉ người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-ma-ton-su-de-cung-tha-thinh-toi/3591107/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.