“Ma Tôn ghen tuông không thèm giấu giếm nữa rồi à?”
***
Nói cái là hành động liền, Thẩm Tam Xuyên chạy đến chỗ ba người. Anh chàng phát hiện Hoa Duyệt đã sợ tới nỗi người run bần bật, rúc vào lòng Nguyễn Thanh Linh. Nguyễn Thanh Linh tuy không khiếp vía như Hoa Duyệt, nhưng mặt cũng hơi tai tái. Dù gì nàng cũng mới thấy tà linh cao cấp như thế lần đầu, sợ hãi là điều khó tránh.
“Sư đệ, ta sẽ dụ nó qua chỗ khác, đệ dẫn hai tỷ ấy trốn trước đi.”
Ba người nghe vậy, đồng loạt quay sang nhìn Thẩm Tam Xuyên đang lộn về từ bờ suối. Lục Lâm Trạch còn chưa kịp lên tiếng, Nguyễn Thanh Linh đã chau hàng mày đẹp: “Không được, nguy hiểm lắm, chúng tỷ không thể để một mình đệ ở lại đây được!”
“Vua Xác Sống Bụi Mây Khổng Lồ, thích ăn yêu linh và phụ nữ. Các tỷ ở đây, thì sẽ thành đồ ăn cho nó. Ta có cách khiến nó không thể làm ta bị thương.” Thẩm Tam Xuyên nói cực kỳ bình tĩnh, khiến người ta không thể không tin phục. Giọng điệu và vẻ mặt ấy, làm họ có cảm giác như mình đang nhìn một vị lãnh tụ có thể xoay chuyển thế cờ.
Lục Lâm Trạch hỏi: “Nếu thức ăn của nó là yêu linh và phụ nữ, thì sư huynh dụ nó đi bằng cách nào?”
Thẩm Tam Xuyên mặt lạnh tanh, móc con Thỏ Lắc Lư yếu đuối đáng thương ra từ sau lưng: “Dùng cái này.”
Ba người sửng sốt, chẳng phải đó chính là con thỏ vừa tới phá thối sao, hóa ra nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-ma-ton-su-de-cung-tha-thinh-toi/3591079/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.