Phố xá ồn ào náo nhiệt, Giang Lâm không nghe rõ, cúi đầu hỏi lại ta vừa nói gì, ta chỉ khúc khích cười không trả lời hắn.
Bên bờ sông đông đúc, dưới sự hộ tống của ám vệ, ta và Giang Lâm khó khăn lắm mới chen lên được Vọng Giang lâu. Vừa đứng tựa lan can bên nhã gian trên tầng ba, bên cạnh đã vang lên tiếng hò reo náo nhiệt.
Ta tò mò nhìn sang, mấy công tử nhà giàu đang đặt cược kết quả đua thuyền rồng, món đặt cược đặt giữa bàn là một miếng ngọc đen có hoa văn con dơi, gã thiếu niên làm chủ sòng khoe rằng đó từng là bảo vật của vương đình Mạc Bắc.
Giang Lâm quay đầu liếc nhìn ta: "Muốn không?"
Ta còn chưa kịp chớp mắt đáp lời, Giang Lâm đã thong dong kéo ta lại gần, tự xưng là học trì Thái học viện, hôm nay dẫn phu nhân đi dạo, muốn góp vui cùng mọi người.
Mấy thiếu niên thấy Giang Lâm khí độ bất phàm, y phục chỉnh tề, đều vui vẻ đồng ý.
Giang Lâm tháo miếng ngọc trắng hình con kỳ lân đeo bên hông đặt lên bàn, hỏi mọi người còn thuyền nào chưa được chọn, đồng thời quay lại cười với ta: "Cẩn thận chọn một màu đi."
Ta đang phân vân giữa thuyền rồng màu xanh thẫm và màu trắng xám, vô thức cầu cứu nhìn về phía Giang Lâm. Hắn khẽ mỉm cười, nắm tay ta cầm lấy lá cờ màu xanh thẫm.
Trong khoảnh khắc ấy, tiếng trống chiêng bên bờ sông đột nhiên vang dội, một hàng thuyền rồng mới tinh sẵn sàng xuất phát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-hoang-hau-cung-muon-tu-chuc/3740098/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.