Điều đánh thức ta mỗi ngày không phải giấc mộng làm quyền thần, mà là tiếng gọi Giang Lâm thức dậy vào triều.
Không sao, quyền thần cũng là được rèn giũa từ Hoàng hậu mà ra.
Ta lười biếng ngáp một cái, tựa gối nhìn cung nữ thay quần áo cho Giang Lâm.
Nghe nói nữ thần Quý phi của Giang Lâm tính tình lạnh nhạt, không thích gặp người khác, nên Giang Lâm miễn cho nàng ấy đến thỉnh an ta.
Vào cung hơn một tháng, ta vẫn chưa từng gặp vị Quý phi bí ẩn mà Giang Lâm đưa từ dân gian vào này.
Nhờ ơn của nàng ấy, ta mới được ngủ nướng mỗi ngày.
Giang Lâm nhận ra ánh mắt của ta, bỗng mỉm cười với ta: "Nhìn ta làm gì?"
"Nhìn ngươi đẹp đó." Ta thành thật trả lời.
Tuy Giang Lâm có đôi mắt sáng, lông mày như kiếm, đẹp đến mức khiến người ta phải kinh ngạc, nhưng hắn vốn vui giận thất thường, thay đổi không lường trước được, từ nhỏ ta đã hơi sợ hắn. Tuy nhiên, có đôi khi hắn tỏ ra vui vẻ, cũng có vài phần quyến rũ lừa người.
Không biết vị Quý phi trong lòng hắn là tiên nữ như thế nào mà ngay cả một mỹ nam như Giang Lâm cũng không được nàng ấy để mắt tới.
Giang Lâm hơi mở to mắt, khóe miệng không kìm được cong lên, nhưng vẫn cố gắng giữ vẻ mặt nghiêm túc. Một lúc sau mới ấp úng nói: "Nàng... nàng cũng đẹp."
Ta vô cùng kinh ngạc, từ nhỏ đến giờ ta chưa từng nghe được lời khen nào từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-hoang-hau-cung-muon-tu-chuc/3740092/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.