Edit: Mộc Tử Đằng
Tuy rất động tâm nhưng Thẩm Tâm vẫn cố nhịn mà từ chối Diệp Tri Du.
Thẩm Tâm: Không được không được đâu, để lần sau đi.
Lần sau? Diệp Tri Du nghĩ ngợi một lúc mới trả lời cô: Cũng được.
Thẩm Tâm: “…”
Do sáng hôm sau còn phải dậy sớm dẫn đoàn, Thẩm Tâm ăn xoài xong thì đi ngủ liền. Hôm sau Thẩm Tâm cũng dậy rất sớm, không ngờ Tạ Khai Hoài hôm nay không đi học còn dậy sớm hơn cả cô.
Lúc Thẩm Tâm xuống lầu thì thấy cậu ta ngồi khoanh tay trước bàn ăn, việc này cực kỳ bất ngờ: “Hôm nay cậu định ra ngoài chơi à? Dậy sớm thế.”
Tạ Khai Hoài nhìn cô, đáp một tiếng: “Không ngủ được còn không bằng dậy sớm chút.”
“Ôi, ai chọc cậu giận vậy?” Thẩm Tâm vừa lấy đĩa đồ ăn sáng mà dì giúp việc nấu vừa hỏi cậu ta.
“Đương nhiên là chị rồi!” Tạ Khai Hoài giận dỗi nói.
Bàn tay đang cầm nĩa ghim thịt xông khói của Thẩm Tâm hơi ngừng lại, cô thấy mình rất oan uổng: “Hình như gần đây chị đâu có chọc gì cậu đâu.”
Tạ Khai Hoài vỗ bàn một cái, nhìn cô: “Thẩm Tâm, chúng ta cũng quen biết bao năm rồi, chị còn đối xử với người ngoài tốt hơn tôi nữa!”
“Gì?” Thẩm Tâm nhíu mày, lúc cô và Lý Thù Đường học năm nhất đã ăn cơm với Tạ Khai Hoài, tính thế thì cũng xem như quen biết được nhiều năm rồi. Tuy nhiên người ngoài trong miệng cậu ta là ai? “Cậu nói ai vậy?”
“Còn có thể là ai chứ, đương nhiên là Diệp Tri Du!” Lúc Tạ Khai Hoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-diep-tien-sinh-cung-muon-to-tinh-voi-toi/1655914/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.