Tác giả: Chước Dạ
Biên tập: Bột
"Kít kít ——" Chiếc ghế vạch xuống mặt đất những tiếng chói tai, dù đang ở trong phòng học ồn ào nhưng cũng cao vút tới dị thường.
Mặt nữ sinh thoắt đỏ thoắt trắng, mà không biết là do xấu hổ hay tức giận.
"Cậu, cậu..."
Cô duỗi ngón tay ra rồi tức giận nhìn cậu chằm chằm trong ánh mắt kinh ngạc của cả lớp: "Cậu nộp bài tập Văn cho tôi!"
Thẩm Tịch lại nghiêng đầu sang chỗ khác rồi lớn tiếng nói với cả lớp: "Các tổ trưởng thu đủ bài tập trước giờ tự học rồi để ở đây, nếu không nộp thì tự nộp ở chỗ cô Đổng đi."
Cô nói xong thì quay lại chỗ ngồi của mình.
Thẩm Tịch không để ý tới lời phàn nàn của người khác mà che vành tai đang đỏ lên của mình, sau đó đọc bài thật to: "Ôi, nguy hiểm thay, cao thay! Tàm Tùng và Ngư Phù, dựng nước biết bao mịt mờ..." (1)
(1) Đây là những câu thơ trong bài Thục Đạo Nan của nhà thơ đời Đường – Lý Bạch.
Mới đọc được hai câu, bả vai cô bỗng bị người phía sau đập hai phát.
Thẩm Tịch xoay người lại rồi tức giận nói: "Làm sao!"
Tiết Diễm ngồi phía sau đặt một tập vở lên bàn rồi chậm rãi nói: "Nộp bài tập."
Thẩm Tịch gần như đã cướp lấy vở sau đó quay phắt người đi, nhưng lại bị người phía sau chọc chọc vào vai.
"Cậu còn muốn gì nữa?" Giọng cô không kiềm được nữa mà như một giây sau sẽ bộc phát.
Có điều biểu cảm của Tiết Diễm vẫn bình tĩnh như cũ, cậu chỉ chỉ vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-di-hoc-cung-phai-buc/113480/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.