Biên tập: Bột
Là một người mê mặt, Thẩm Tịch luôn có mức tha thứ không giới hạn với những người có khuôn mặt đẹp.
Cô vẫn luôn tin tưởng hai nguyên tắc bền vững là: Trai đẹp nói gì cũng đúng.
Nếu không đúng, xin xem lại điều thứ nhất.
Nhưng hôm nay, Thẩm Tịch phải thêm vào một nguyên tắc nữa là: Ngoại trừ Tiết Diễm!"
"Anh biết hôm nay em suy sụp đến thế nào không? Em chỉ hận không thể xông lên xé tan cái miệng đó! Miệng đê tiện như thế đặt trên khuôn mặt đẹp trai kia đúng là phí của trời!"
Trên đường về nhà, Thẩm Tịch tức giận như bò xì khói ra đằng mũi: "Không! Phải nói là gương mặt kia đặt trên đầu cậu ta đúng là phí của trời! Ông trời không có mắt!"
Từ Hạo gãi đầu: "Nghiêm trọng đến thế cơ à? Cả đường em cứ mắng cậu ta mãi, rốt cuộc đó là ai?"
"Học sinh mới chuyển đến lớp em, Tiết Diễm!" Thẩm Tịch nắm tay thành quyền kêu răng tắc, như thể chỉ cần thấy khuôn mặt kia của Tiết Diễm, một giây sau cô sẽ xông lên đánh người vậy.
"Sai có mỗi mấy bài thôi mà? Cậu ta dựa vào đâu mà ân cần hỏi thăm đầu óc em? Trí thông minh của em có cao hay không thì liên quan gì tới đề bài, liên quan gì tới cậu ta? Em ăn gạo nhà cậu ta hay làm giảm chỉ số thông minh của con cậu ta? Cậu ta có cần phải đay nghiến em đến không còn gì để mất thế không?"
Thẩm Tịch đập mạnh vào cánh tay Từ Hạo rồi hung dữ nhìn chằm chằm cậu ấy: "Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-di-hoc-cung-phai-buc/113476/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.