Đây đều là những lời thật lòng của Trì Tích Đình.
Thứ nhất, cái miệng này của anh ngoài báo cáo công việc ra thì chỉ dùng để ăn, dù mỗi ngày đều bận rộn mệt mỏi nhưng anh chưa bao giờ để cái miệng quý giá của mình phải chịu khổ.
Thứ hai, đi làm bao nhiêu năm như vậy rồi, anh cứ tập thói quen cắn răng cắn miệng mà vượt qua hết...
Tập tành cái gì nữa, cuộc đời đã tốt bụng quất cho anh mấy đòn roi rồi.
Câu trả lời ấy hoàn toàn vượt xa dự đoán của Chử Duật.
Chử Duật đột ngột quay đầu sang phía Trì Tích Đình, nhìn chằm chằm hai giây rồi cụp mắt lại, im lặng phân tích câu trả lời vừa nãy của Trì Tích Đình, sau đó nhanh chóng hiểu được một tầng ẩn ý sâu xa hơn.
Hai người lặng lẽ nhìn nhau thêm mấy giây, thấy đối phương đều đã hiểu ý mình thì lại ăn ý cúi đầu tiếp tục dùng bữa.
Phải thừa nhận rằng, Trì Tích Đình cảm thấy rất dễ chịu khi ở cạnh Chử Duật.
Chủ yếu là vì đối phương quá thông minh, có một số chuyện không cần nói nhiều mà Chử Duật đã tự hiểu được, tiết kiệm cho anh bao nhiêu công sức.
Làm việc với người thông minh đúng là thoải mái thật.
Giá mà sếp mình cũng tinh tế như vậy thì tốt biết bao.
Sinh ra não đâu phải để trưng, tại sao không chịu động não suy nghĩ chút đi mà cứ ném hết mấy vấn đề ngớ ngẩn cho cấp dưới giải quyết.
Trì Tích Đình vừa ăn vừa âm thầm chửi sếp trong lòng.
Nhiệm vụ mà Nhiêu Phong giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-cung-tim-cach-that-nghiep/4701397/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.