Không biết Quách Xán có tin hay không mà biểu cảm thay đổi liên tục, cuối cùng chỉ biết hừ lạnh hai tiếng rồi đứng dậy bỏ đi. Cậu ta đã mất hết hứng thú khoe khoang, nói chuyện câu được câu mất rồi lại bắt đầu lơ đãng, quả nhiên lời vừa nãy của Trì Tích Đình đã khiến cho cậu ta sốc nặng.
Dù Trì Tích Đình có thực sự nhận được offer của tập đoàn nhà họ Chử hay không thì kinh nghiệm thực tập vẫn là thật. Hầu hết các công ty lớn hiện nay đều ưu tiên ứng viên có kinh nghiệm thực tập nếu có cùng trình độ học vấn, chỉ cần có cái tiếng được làm việc ở tập đoàn nhà họ Chử là đã bỏ xa người khác một đoạn dài rồi.
Đôi khi, được thực tập ở một công ty tốt còn giá trị hơn học một trường đại học danh tiếng.
Tuy Quách Xán hay vênh vang kiêu ngạo nhưng vẫn hiểu được những quy tắc ngầm này, nếu không thì cậu ta cũng chẳng ngứa mắt cái kinh nghiệm thực tập của Trì Tích Đình lâu như vậy.
Hơn nữa, vẻ mặt của Trì Tích Đình lúc nãy không giống như đang nói dối.
Sao Trì Tích Đình dám nói dối chuyện này cơ chứ. Đến lúc trường thống kê lại tỷ lệ có việc và tên công ty tuyển dụng thì chẳng phải Trì Tích Đình đang tự vả vào mặt mình hay sao?
Không cần thiết phải như thế...
Cho nên khả năng lớn là sự thật rồi.
Quách Xán càng nghĩ càng rối, trong mười phút ngắn ngủi đã ngơ ngẩn mất hồn cả trăm lần.
Lâm Nhiên cũng choáng váng, ngạc nhiên tròn mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-cung-tim-cach-that-nghiep/4701390/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.