Lúc đầu Lâm Nhiên thật sự muốn tìm được một công ty tốt nên mới nghiêm túc cầm CV đi vào, thế nhưng khi đi sâu vào trong mới phát hiện chất lượng của hội chợ việc làm này cũng chả ra làm sao.
Không phải là gia sư thì cũng là sales, khác xa so với với chuyên ngành của Lâm Nhiên, cậu ta lượn vài vòng trong hội chợ mà chẳng nộp được mấy bộ CV.
Thỉnh thoảng có vị trí hơi liên quan đến chuyên ngành của Lâm Nhiên thì lương cơ bản lại thấp kinh hồn, có chỗ thậm chí chỉ trả có 1 nghìn tệ (≈ 3,6 triệu) , Lâm Nhiên còn nghi ngờ liệu công ty này có vi phạm luật lao động hay không. "Nếu không bị dồn vào bước đường cùng thì tôi thật sự không muốn đi làm sales đâu." Lâm Nhiên than ngắn thở dài, "Áp lực doanh số cao lắm." Trì Tích Đình nhìn Lâm Nhiên một cái, an ủi: "Công nhận. Nhưng mà không cần phải tập trung quá vào mấy cái hội chợ việc làm này đâu. Nhiều công ty đến chỉ quảng cáo cho có thôi chứ thực ra chẳng thiếu người." "Mà cũng đừng mơ mộng về một nghề nghiệp hoàn hảo nào đó. Công việc đều giống nhau cả, làm nghề gì cũng áp lực cả thôi, cứ đi làm là khổ như nhau." Lâm Nhiên trầm ngâm gật đầu, rồi quay sang nhìn Trì Tích Đình, ngập ngừng hỏi: "Tôi hỏi cậu cái này được không?" Trì Tích Đình: "Gì thế?" "Trước đây cậu có đi thực tập ở tập đoàn nhà họ Chử đúng không?" Lâm Nhiên dè dặt mở lời, có lẽ vì lúc nãy thấy Trì Tích Đình không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-cung-tim-cach-that-nghiep/4701385/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.