Lương tâm trỗi dậy, nghĩ đến việc Trì Tích Đình bị cảm cúm khá nặng nên Trì Hòa Viên biết điều không cãi nhau với Trì Tích Đình nữa, nghe nói Chử Duật đã chuẩn bị xong xuôi mọi thứ cho Trì Tích Đình thì cũng không nói gì thêm.
"Ngày mai qua nhà tôi ăn cơm nha." Trì Hòa Viên đề nghị, "Cổ họng của anh giờ phải kiêng khem chút đi, bớt ăn mặn ăn cay lại."
Trong đầu Trì Hòa Viên đã soạn sẵn một bộ thực đơn, chủ yếu là đồ ăn thanh đạm dễ nuốt, cố gắng không để cổ họng của Trì Tích Đình bị hành hạ thêm.
Trì Tích Đình nghe vậy thì nói: "Mai chắc không được đâu, mai giám đốc mời bọn anh đi ăn."
"Mời một mình anh à?"
"Làm gì có?" Trì Tích Đình nói, "Mời tất cả các thực tập sinh."
Trì Hòa Viên nghe xong mới thở phào nhẹ nhõm, lại dặn dò tiếp: "Thôi được rồi, anh nhớ chú ý nhé, đừng ăn mấy thứ linh tinh."
"Biết rồi biết rồi, chú mày lắm lời quá đấy Trì Hòa Viên."
Trì Hòa Viên cười lạnh: "Tôi lại chả hiểu anh quá à? Miệng thì lúc nào cũng thề thốt như thật, chứ mà tia thấy tôm cua trên mâm cái là mắt sáng như đèn pha."
Rồi lại bắt đầu tự biện minh cho bản thân.
Nào là 'lấy độc trị độc'.
Càng đau họng lại càng phải ăn những thứ không nên ăn.
Đến khi cổ họng khàn như vịt đực mới khóc lóc hối hận.
Trì Tích Đình khoanh tay trước ngực, đầu ngón tay gõ gõ liên tục, ánh mắt nóng rực dán chặt vào từng món ăn hấp dẫn đủ đầy trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-cung-tim-cach-that-nghiep/4701377/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.