Vu Liên đánh giá Trì Tích Đình rất cao, ngay cả Thẩm Chi Triết cũng không nhịn được mà quay đầu lại nhìn một cái.
Thẩm Chi Triết rất hiểu Vu Liên. Bà là một người có yêu cầu cực kỳ khắt khe với nhân viên, không chỉ nghiêm khắc với bản thân mà còn nghiêm khắc với người khác. Tính cách cũng khá cứng nhắc, luôn có một bộ tiêu chuẩn đánh giá của riêng mình, rồi mang bộ tiêu chuẩn ấy đi đối chiếu từng cái một, chỉ cần một điểm chưa đạt thì ấn tượng trong lòng về nhân viên đó sẽ tuột dốc không phanh.
Từ khi nhậm chức tới giờ Thẩm Chi Triết chưa bao giờ thấy Vu Liên công khai đánh giá tốt một ai như vậy trước đám đông.
Nhưng mà khen ngợi Trì Tích Đình thì cũng hợp lý đấy chứ.
Nếu chỉ xét riêng về năng lực làm việc, Thẩm Chi Triết thật sự chưa từng gặp ai xuất sắc hơn Trì Tích Đình.
Nhưng rõ ràng là Vu Liên không chỉ đánh giá mỗi năng lực làm việc.
"Ý tôi là không chỉ là năng lực làm việc của cậu thôi đâu...." Vu Liên nói thẳng, "Mà còn ở một số phương diện khác nữa, ví dụ như thái độ làm việc, tố chất tâm lý, tất cả đều khiến tôi ấn tượng khá sâu sắc."
EQ cao, biết nắm bắt suy nghĩ của người khác, nhưng lại không thể hiện quá mức khiến đối phương khó xử.
Vu Liên đánh giá rất cao kiểu người như thế này.
Trì Tích Đình được khen ngợi trước đám đông thì cũng không tỏ ra quá vui mừng hay ngại ngùng, chỉ nhẹ nhàng cười: "Cảm ơn giám đốc Vu ạ."
Vu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-cung-tim-cach-that-nghiep/4701375/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.