Trì Tích Đình sững sờ, không thể ngờ được Chử Duật lại thẳng thắn đến thế.
Nhưng mà phải công nhận là anh lại rất thích cái kiểu này.
Trì Tích Đình nhìn Chử Duật hai giây, sau đó đột nhiên quay người cẩn thận quan sát một vòng quanh văn phòng Chử Duật, rồi chợt nghĩ ra điều gì đó mà quay lại nhìn hắn, tò mò hỏi: "Phòng anh có lắp camera không?"
Chử Duật giật giật chân mày, ánh mắt nhìn Trì Tích Đình dần trở nên sâu thẳm.
"Có lắp đấy..." Chử Duật cân nhắc câu chữ, trả lời úp úp mở mở.
Trì Tích Đình thì chẳng thèm suy ngẫm, nghe xong chỉ biết thở dài đầy tiếc nuối, giọng ỉu xìu: "Biết ùi."
Chử Duật: "...Nhưng không có quyền của anh thì không ai xem được."
Trì Tích Đình lập tức đứng dậy, dứt khoát đi vòng qua bàn làm việc dưới ánh nhìn nóng rực của Chử Duật, khoé miệng cong cong, vừa vươn tay ra thì Chử Duật cũng phối hợp xoay người lại.
Trì Tích Đình ôm lấy Chử Duật, thân mật rúc vào cổ hắn cọ cọ mấy cái, cười tủm tỉm nói: "Tổng giám đốc Chử nhà ta dính người ghê nha."
Chử Duật lặng lẽ cong môi, vòng tay ôm lấy eo Trì Tích Đình, cảm nhận hơi thở nóng rực của đối phương phủ lên da thịt.
Trì Tích Đình cảm thấy hông mình bị véo nhẹ một cái, giọng nói của Chử Duật cũng vang lên bên tai: "Ừ."
Chử Duật thừa nhận rất nhanh.
Lúc Trì Tích Đình vừa vào phòng đã muốn ôm lắm rồi, mãi mới ôm được nên giờ đang hài lòng nheo nheo mắt, cọ cái đầu lông xù vào cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-cung-tim-cach-that-nghiep/4701365/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.