TrướcSau Trì Tích Đình nhìn theo hướng Trì Hòa Viên chỉ, vừa hay lại chạm phải ánh mắt của Chử Duật.Trì Tích Đình chẳng thèm để ý đến túi bắp rang bơ chưa ăn xong nữa, đứng dậy định đi gặp Chử Duật luôn.Trì Hòa Viên ngồi đó ngơ ngác nhìn động tác của Trì Tích Đình, u ám đưa tay bốc một nắm bắp rang bơ: "Thế là bỏ mặc tôi luôn à?""Bảo đừng quan tâm em nữa mà?" Trì Tích Đình tạm dừng hai giây vì Trì Hòa Viên: "Sao thế, còn muốn anh đi mua quần áo với em nữa à? Phải học cách tự lập đi chứ em trai."Trì Hòa Viên nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: "Ai mà thèm."Trì Tích Đình quay đầu nhìn Trì Hòa Viên, thấy cậu chàng vẫn còn đang ngồi bắt tréo chân trên ghế, cố chấp quay đầu không thèm nhìn anh, trông cái cằm hất lên là biết bướng bỉnh đến mức nào."Rồi rồi, anh đi trước đây." Trì Tích Đình dịu dàng dỗ dành: "Em mua quần áo xong thì tự về nhé."Trì Hòa Viên hừ lạnh không trả lời.Trì Tích Đình tiếp tục bước về phía Chử Duật.Chử Duật đứng trước cửa rạp chiếu phim, diện mạo xuất chúng, khí chất hơn người, cho dù ăn mặc giản dị nhưng cũng không thể che giấu được khí chất cao quý từ trong xương tủy.Cảm giác không giống kiểu người sẽ đến rạp chiếu phim xem phim, mà giống như chỉ cần vung tay một cái là có thể mua luôn cả cái rạp.Mọi người đi ngang qua đều bất giác liếc nhìn Chử Duật thêm vài lần, hắn cũng quen với những ánh mắt đó từ lâu nên chẳng buồn để tâm, vừa bước vào rạp chiếu phim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-cung-tim-cach-that-nghiep/4701360/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.