Đồng tử Thẩm Chi Triết co rút dữ dội, tay đặt trên bàn cũng run run, cố gắng một lúc mới lẩy bẩy giơ tay lên, yếu ớt chỉ về phía Chử Duật, giọng thoi thóp: "Ai... ai hôn ai cơ?"
Bạn ơi.
Bạn đang nói tiếng Trung à?
Sao mình nghe không hiểu gì hết vậy?
Cảm xúc trong đôi mắt đen láy của Chử Duật sâu không lường được.
Bình thường Thẩm Chi Triết chẳng thể hiểu được ánh mắt ấy, nhưng lần này lại dễ dàng bắt được một tia sung sướng âm ỉ bên trong.
Thẩm Chi Triết: "......"
Tôi lạy bạn.
Bạn lún sâu vào tình yêu quá rồi.
"Rồi sao nữa?" Thẩm Chi Triết ấn ấn ngực, cố ép mình bình tĩnh lại rồi tiếp tục tò mò hỏi: "Chỉ hôn một cái thôi à?"
Chử Duật nhếch miệng, liếc Thẩm Chi Triết một cái: "Không thì xảy ra chuyện gì được nữa?"
"Trì Tích Đình có phải cầm thú hay không thì chưa biết, nhưng mà cậu..." Thẩm Chi Triết ngắt câu đầy ẩn ý.
Đối diện với ánh mắt sắc như dao cau của Chử Duật, Thẩm Chi Triết chột dạ quay sang chỗ khác, vội vàng sửa lời: "Cậu thì chắc chắn không phải."
Chử Duật cười lạnh, nói: "Bản kế hoạch dự án này cứ để ở chỗ tôi, cậu về đi."
"Chưa gì mà đuổi tôi đi rồi à?" Thẩm Chi Triết trợn tròn mắt, sốc nặng trước hành động "qua cầu rút ván" của Chử Duật: "Tôi còn chưa hỏi cậu hôn Trì Tích Đình cảm giác như thế nào mà?"
Chử Duật: "...Cút."
Thẩm Chi Triết ôm bụng cười nửa ngày mới ngừng được, gõ gõ bàn trấn tĩnh lại rồi mới nghiêm túc nói: "À mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-cung-tim-cach-that-nghiep/4701347/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.