Chử Duật bó tay mà thở dài, liếc Trì Tích Đình đang trưng ra cái vẻ mặt vô tội một cái, đứng dậy bước đến bàn đầu giường nhặt chiếc đồng hồ lên, đi tới trước mặt Trì Tích Đình."Duỗi tay ra". Chử Duật cúi đầu chỉnh sửa đồng hồ một chút, mặt đồng hồ cùng vòng đá nhỏ xung quanh phản chiếu ánh sáng lấp lánh dưới đèn.Trì Tích Đình mím môi, một tay giơ lên nhưng lại do dự nói: "Không nên đâu ạ..."Chử Duật nhìn cái tay Trì Tích Đình đang giơ trước mặt mình, khóe môi hơi cong lên, nói: "Miệng thì ngại nhưng tay không ngại nhỉ"Trì Tích Đình mỉm cười ngượng ngùng: "Cũng tàm tạm ạ, tốc độ tay của tôi lúc nào cũng nhanh như thế"Chử Duật: "......"Chử Duật không thèm cợt nhả với Trì Tích Đình nữa, đưa tay ra đeo đồng hồ vào cổ tay của anh, ngón tay nhẹ nhàng kéo lại dây đeo một chút để điều chỉnh vị trí cho vừa vặn.Trì Tích Đình có cổ tay rất mảnh, xương cổ tay nhô ra, dây đồng hồ vừa khéo chạm đúng chỗ xương đó. Chử Duật rút ngón tay ra khỏi dây, một tay nhẹ nhàng đỡ lấy mặt trong cổ tay của Trì Tích Đình, đầu ngón tay mang theo hơi ấm khẽ chạm vào cánh tay hơi lạnh của anh, ngẩng đầu nhìn Trì Tích Đình, hỏi:"Lạnh à?"Ánh mắt của Trì Tích Đình còn mải mê đặt trên chiếc đồng hồ, chỉ nhẹ nhàng lắc đầu trả lời: "Không sao ạ"Chử Duật không hỏi thêm, chỉ lặng lẽ điều chỉnh chiếc đồng hồ cho vừa vặn với cổ tay của Trì Tích Đình.Trì Tích Đình không còn chú ý đến chiếc đồng hồ nữa, khi nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nao-cung-tim-cach-that-nghiep/4701312/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.