Tội chứng của ông sao?
Biểu cảm của Chúc Minh Huy không thay đổi.
Tần Viễn cũng rất bình tĩnh, tựa như anh đang nói chuyện phiếm mà thôi: “Âu Dương Duệ luôn cho rằng An Hàng là do tôi giết, cho rằng người An Hàng khống chế là tôi. Anh ta cũng không chịu suy nghĩ, trước đây An Hàng điều tra bồi thường, bồi thường thì bồi thường, không thì thôi, phí công với học sinh trung học như tôi làm gì.”
“Tờ giấy đó là anh động tay động chân vào phải không?” Chúc Minh Huy nói, “Cảnh sát không nghi ngờ một điều tra viên của công ty bảo hiểm thì tra cái gì.”
Lúc An Hàng điều tra Trâu Lỵ Nhã thì phát hiện một mẫu giấy bà viết. Phía trên có ghi tình hình chuyển khoản và vật phẩm quý giá, dùng tên viết tắt và con số để ghi, mặt trên còn có hai chữ bảo hiểm. An Hàng có trách nhiệm điều tra gian dối trong bảo hiểm, có phần coi trọng cái này, cầm cái này đến hỏi dò Tần Viễn có biết gì không.
Tên viết tắt trên giấy đó có tên tình nhân cũ kiêm bạn làm ăn với bà, chữ ‘Ích’ trong Thạch Ích cũng có chữ ‘Kỳ’ trong Trịnh Kỳ, còn có chữ ‘Huy’ trong Chúc Minh Huy, con số mấy vạn, mười mấy vạn, ngọc, vàng, rượu các loại.
Ảnh hưởng của tờ giấy này đối với tính chất và điều tra của vụ án khác biệt rất lớn với lý do bồi thường. Tần Viễn đem chuyện nói lại với Chúc Minh Huy, anh liên hệ tới Chúc Minh Huy và liên hệ chữ Huy trên tờ giấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nang-gap-mua-rao/3501296/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.