Từ Hồi lái xe, chở theo Trâu Úy và Lý Mộc chạy về phía nhà La Văn Tĩnh.
Nửa đường bọn họ theo yêu cầu của Trâu Úy dừng xe đón một người đàn ông khoảng 40 tuổi.
Người đàn ông kia đeo một cái túi lớn, nhấc theo một cái rương. Sau khi lên xe, vẻ mặt hiếu kỳ nhìn khắp nơi. “Hóa ra xe của chó săn cũng rất bình thường.”
Lý Mộc: “…”
Từ Hồi: “…”
Nếu không thì trên xe trang bị một đống minh tinh à!
“Xin chào anh Lý Mộc. Tôi là Giang Hổ.” Người đàn ông kia tự giới thiệu: “Khoa giám chứng.”
Lý Mộc không phục trả lời: “Xin chào, tôi là Lý Mộc, đây là đồng nghiệp của tôi, Từ Hồi, chúng tôi là khoa kiểm tra tin nóng trong giới giải trí.”
Giang Hổ ôm cái rương của anh cười ha ha.
Lý Mộc không nói gì, hiện tại cảnh sát đều là phong cách này sao, hay là anh may mắn gặp mấy thể loại đặc biệt.
Giang Hổ kéo áo Trâu Úy. “Thế này được không?”
Trâu Úy châm chọc, “Được hay không thì cũng đành thế thôi.”
“Không phải chứ.” Giang Hổ nói: “Không được tôi có thể đổi với Lý Mộc một phen.”
Lý Mộc: “…” Dựa vào cái gì nha.
“Anh Lý Mộc dựa vào mặt, chúng ta giả mạo phải dựa vào ăn mặc.” Giang Hổ nói.
Lý Mộc cũng châm chọc, “Yên tâm đi, anh Giang Hổ. Không ai hoài nghi anh đâu. Cảnh sát có người giả mạo, chó săn ai dám giả mạo.”
“Nói cũng đúng.” Giang Hổ nói.
Lý Mộc: “…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nang-gap-mua-rao/3501258/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.