Trong phòng yên tĩnh không tiếng động.
Kỹ thuật viên lom lom nhìn màn hình máy tính, không muốn từ bỏ nhưng bất lực. Anh ngẩng đầu đối diện với ánh mắt của Lưu Tống, lắc đầu.
Nghê Lam sững sờ nhìn màn hình máy tính đã tối đen.
Lưu Tống đóng laptop trước mặt Nghê Lam, giao cho kỹ thuật viên: “Tiếp tục tra đi.”
Kỹ thuật viên gật đầu, ôm hai cái laptop đi ra ngoài.
Nghê Lam cúi thấp đầu, cố gắng bình ổn tâm tình.
“Cô có khỏe không?” Lưu Tống hỏi cô.
Nghê Lam lắc đầu.
“Vừa rồi laptop của cô kết nối với ai?” Lưu Tống hỏi lại.
“Không biết.” Nghê Lam ngẩng đầu lên: “Mấy người còn có gì muốn hỏi sao? Tôi không thoải mái lắm, có thể nhanh chút không?”
Lưu Tống nhìn cô một lúc lâu: “Nghê Lam, chúng tôi muốn tra rõ chân tướng, cho dù cô nhớ tới cái gì, cho dù chỉ một chút, cô không biết nội dung có ích gì, cũng mong cô nói cho chúng tôi biết.”
Nghê Lam lại tiếp tục rũ mắt xuống, nhìn chằm chằm hoa văn trên mặt bàn, nói: “Có thể hỗ trợ tìm ra chân tướng tôi nhất định sẽ giúp. Tối hôm qua tôi vội cứu Quan Phàn, mặc kệ các người nghĩ thế nào, có quan tâm hay không, đây là sự thật. Đừng để bọn họ dẫn tôi về Pháp. Trước đó chúng tôi tra được rất nhiều manh mối, nếu tôi bị mang đi, thất bại trong gang tấc rồi.
Đây là mục đích bọn họ dùng video này vu oan cho tôi, cũng là mục đích bọn họ hack
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nang-gap-mua-rao/3501226/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.