Cửa thang máy mở ra. Bên ngoài có một đám người đứng chờ thang máy.
Người trong thang máy như ong vỡ tổ tràn ra ngoài, Nghê Lam đẩy Quan Phàn chen giữa bọn họ.
Đám người ra thang máy xong rất nhanh tản đi, người chờ thang máy cũng nhanh chóng đi vào, một đám đông người rất nhanh không còn. Trong sảnh bệnh viện có vài nhóm người tụ năm tụ bảy, đi vội vã.
Nghê Lam đẩy Quan Phàn đi theo sau vài người, dùng thân hình bọn họ che chính mình. Cô vừa đi vừa cẩn thận quan sát. Cô vẫn chưa nhìn thấy Âu Dương Duệ hay Từ Hồi.
Đột nhiên khóe mắt cô liếc thấy một bóng áo blouse trắng, Nghê Lam nhìn kỹ, là bác sỹ giả kia đang đi nhanh về phía bọn họ.
Nghê Lam muốn tăng tốc độ nhưng mấy người phía trước đi từ từ, Nghê Lam đẩy xe lăn không qua được. Bác sỹ giả kia đảo mắt liền đến trước mặt: “Sao lại thế này, bệnh nhân này vẫn chưa thể xuất viện, cô đặt cô ấy xuống đi.”
Bác sỹ kia nói rất lớn tiếng, người chung quanh đều nhìn qua đây.
Người phía trước Nghê Lam cũng dừng bước, việc đứng lại này tương đương với chặn Quan Phàn và Nghê Lam.
Bác sỹ kia nhân cơ hội đi qua, kéo xe lăn Quan Phàn lại. Nghê Lam cũng không quản xe lăn, khom người liền bế Quan Phàn lên muốn chạy. Bác sỹ kia lớn tiếng quát: “Cô muốn hại chết cô ấy sao? Bảo vệ, tới mau, có người muốn bắt cóc bệnh nhân.”
Hắn vừa nói vừa muốn cướp Quan Phàn trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nang-gap-mua-rao/3501223/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.