Nghê Lam họp xong, cùng Lam Diệu Dương quay về khách sạn.
Lúc toàn bộ không gian chỉ còn lại hai người, những lời tình cảm chưa kịp nói cho nhau, còn niềm vui sướng tràn đầy lúc này mới như dòng nước chảy ra.
Chỉ là Lam Diệu Dương phải lái xe, hai người đều hạn chế không nói, nhưng thỉnh thoảng liếc mắt nhìn đối phương, nhìn thấy nụ cười của đối phương cũng đủ vui vẻ.
Lúc sắp tới Lam Sắc Hào, Nghê Lam phát hiện có xe theo dõi, Lam Diệu Dương nhận ra là xe của chó săn, hai người đồng thời kêu rên, sau đó cười ha ha.
Lam Diệu Dương lái xe đi tầm vài vòng nữa mới cắt đuôi được chó săn. Đến bãi giữ xe khách sạn, Nghê Lam còn phải lén lút xông vào khách sạn, Lam Diệu Dương thật sự thấy đau chân thay cô.
Đôi tình nhân lén lút rốt cuộc tụ hợp trong thang máy khách sạn, đóng cửa lại lên tầng 20, rốt cuộc có thể buông lỏng tâm tình, cảm nhận niềm vui sướng khi chiến thắng chó săn. Nghê Lam cười ha ha bắt đầu khoác lác, “Anh nói bây giờ Tần Viễn có đang ngồi trước máy tính lén xem camera khách sạn không?”
Lam Diệu Dương nói: “Không biết.”
Nghê Lam phách lối giơ tay lên với camera, ngón tay giữa còn chưa kịp vươn ra đã bị Lam Diệu Dương giữ chặt lại, thuận thế nắm tay cô trong tay mình, “Có thể ngoan ngoãn một chút không?”
Ngón tay của Nghê Lam rất không an phận cào vào lòng bàn tay anh, Lam Diệu Dương khẽ dùng lực nắm chặt tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nang-gap-mua-rao/3501215/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.