Nói đến Khương Thành thì ở đây Lý Mộc có quyền lên tiếng nhất.
“Gia cảnh Khương Thành không tốt, trình độ cũng không cao, tốt nghiệp trung học phổ thông xong thì ra đi làm. Từng làm nhân viên trong một siêu thị nhỏ, bán hàng. Anh ta vào nghề rất ngẫu nhiên, lúc đó anh ta đang làm trợ lý bán hàng ở một công ty sữa, chủ yếu là giao hàng, xử lý hàng bị trả, kiểm tra tài khoản thu nợ mỗi tháng.
Lúc đó công ty sữa quay quảng cáo sản phẩm, Khương Thành kéo một xe sữa làm đạo cụ tới chỗ quay. Dáng anh ta cao to, mặc đồng phục công ty rất ra dáng, đến chỗ quay đạo diễn quay phim thấy anh ta đẹp trai, dáng vẻ chuyển hàng cũng đẹp, liền lập tức tăng thêm mấy ống kính, quay anh ta giao sữa cho bạn nhỏ, cho cụ già các loại. Kết quả hiệu quả trên ống kính đặc biệt tốt, về sau nhãn hiệu sữa kia liền để Khương Thành quay hai quảng cáo sau đó, nhào nặn ra hình tượng nhân viên phục vụ tốt, tố chất tốt của bọn họ.”
Lý Mộc nói đến đây, Nghê Lam nhịn không được xen vào: “Vậy anh Thành giống tôi, vào nghề bằng quảng cáo nha.”
Lý Mộc và Từ Hồi đồng thanh nói: “Cô khác.”
Nghê Lam trừng hai người, không nói lời nào.
Từ Hồi sợ ngay.
Chuyện vì sao Nghê Lam dính bê bối vào nghề không thể tìm hiểu sâu, nghiêm túc tìm hiểu thì văn phòng của bọn Lý Mộc sẽ phiền phức. Chỉ sợ không cần đến tổ chức sát thủ gì tới tận cửa động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nang-gap-mua-rao/3501213/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.