Đêm nay Nghê Lam nằm mơ, cô mơ thấy mẹ.
Trong mơ, mẹ rất dịu dàng.
Mà cô vẫn còn rất nhỏ, cô không muốn luyện võ, cô muốn mặc váy công chúa xinh đẹp đi học múa.
“Con muốn cái váy giống bạn Kỳ Kỳ bên lớp Con voi, cô giáo với các bạn đều nói bạn ấy xinh đẹp.”
Mẹ nói: “Lam Lam nhà chúng ta cũng rất đẹp nha.”
Bé Nghê Lam rất tủi thân: “Không ai khen con xinh đẹp. Mặc váy công chúa nhỏ mới xinh đẹp, bọn họ nói con hung dữ, còn nói con quê mùa.”
“Lam Lam không hung dữ, Lam Lam chỉ là rèn luyện sức khỏe, có sức khoẻ tốt mới có thể bảo vệ tốt bản thân mình.”
Bé Nghê Lam nói: “Bọn họ còn mắng con không có ba. Mẹ, ba con đâu? Có phải không có ba cho nên người khác cũng sẽ khi dễ mẹ?”
Mẹ ôm bé Nghê Lam vào lòng: “Không ai khi dễ mẹ. Ba ở đây, ba chỉ là ở một chỗ rất xa, ông ấy là một anh hùng. Ông ấy có chút chuyện cần phải làm, có một ngày, ông ấy sẽ đến đón chúng ta.”
Hình ảnh trong mơ lộn xộn, Nghê Lam chạy băng băng trong hành lang tòa nhà cũ ở quê.
Cô nhặt trái lê nát ném lên mặt một bà già ngầm nói mẹ cô không biết xấu hổ, không biết từ đâu vác cái bụng bầu trở về.
Cô giống như sư tử gầm thét, đột nhiên bổ nhào một một nam sinh lớn hơn so với cô, ngồi trên người cậu tung nắm đấm. Cô ném một tên mập mạp chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nang-gap-mua-rao/3501204/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.