Trong bệnh viện, Nghê Lam và Từ Hồi đều đã làm một loạt kiểm tra, may mà chỉ bị thương ngoài da, dưỡng thương một chút là được.
Bác sỹ xử lý miệng vết thương cho Nghê Lam, có vết thương phải khâu hai mũi. Sau lại cho kê toa thuốc, thấy sắc mặt cô không tốt, an ủi: “Chú ý một chút, đừng đụng nước. Chỉ cần không phải cơ địa để lại sẹo sẽ không lưu sẹo.”
Nghê Lam buột miệng nói: “Tôi không phải cơ địa để lại sẹo.”
Nghê Lam nói xong lời này đột nhiên giật mình, trí nhớ của cô, cô nhớ được một chút rồi, trước kia cô chắc chắn đã gặp qua người nước ngoài kia.
Trực giác nói cho cô biết hắn ta không phải người bình thường, rất nguy hiểm, cần cảnh giác.
Nhưng cụ thể là gì? Nghê Lam khẽ cắn môi, thật sự nổi cáu, chỉ thiếu chút nữa, làm sao có thể nghĩ không ra chứ.
Đang trong quá trình đợi đủ loại kiểm tra điều trị, Lam Diệu Dương bận tối mặt tối mày. Anh cùng Lý Mộc cùng tới cục cảnh sát ghi khẩu cung, điện thoại của anh vẫn reo không ngừng, không phải gọi điện thì là nghe điện thoại. Âu Dương Duệ, đồng nghiệp công ty, luật sư… rất nhiều người muốn dặn dò nói chuyện.
Ông chủ khách sạn Huy Hoàng – Hứa Thành Hoà chủ động liên lạc với Lam Diệu Dương, ngỏ lời xin lỗi đối với chuyện mà Lam Diệu Dương gặp phải ở khách sạn của ông đêm nay.
Lam Diệu Dương cũng không khách khí, bày tỏ nghi ngờ đối với vấn đề an ninh của Huy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nang-gap-mua-rao/3501202/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.