Nghê Lam nghe thấy tiếng thét chói tai bên kia, tim đập như trống chầu.
Giọng nói Lam Diệu Dương vẫn như thường: “Diệt khẩu à, nghe có vẻ nguy hiểm.” Loại tình huống bây giờ làm adrenaline của anh tăng vọt, cảm giác gan hẳn ra. “Anh phải cúp máy rồi, anh cần tập trung tinh thần.”
“Chia sẻ định vị của anh cho em đi.” Nghê Lam lớn tiếng kêu.
“Được. Cúp đây.” Lam Diệu Dương chia sẻ định vị cho Nghê Lam trên WeChat, sau đó hô lớn với mấy người đang chạy. “Đừng đi qua thang máy, đi cầu thang thoát hiểm an toàn hơn. Theo tôi.”
Dáng dấp anh cao lại đẹp trai, chân dài đi nhanh, vừa cất tiếng nói đã có một số người nhận ra anh, liền có người đi theo anh thật.
Chỉ một lúc sau Lam Diệu Dương đã dẫn đi một đoàn người.
Nghê Lam nhận được định vị chia sẻ, cô cắm điện thoại lên khung xe đạp, đạp xe đi, nhanh chóng chạy về vị trí cửa tiệm của Lam Diệu Dương.
Lam Diệu Dương dẫn mọi người vào cầu thang thoát hiểm, dòng người lập tức chen chúc.
Lượng khách trên tầng bốn tầng năm tương đối nhiều, đám người lao xuống tụ lại với bọn họ một chỗ. Lam Diệu Dương lớn tiếng chỉ huy trật tự, rất nhiều người nhận ra anh, người không biết anh cũng không thắc mắc anh rốt cuộc là ai, dù sao thấy có người lãnh đạo thì cứ đi theo. Nhất thời Lam Diệu Dương trở thành tiêu điểm trong đám người.
Lam Diệu Dương mừng là tình huống không mất khống chế, kế sách của anh vẫn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-nang-gap-mua-rao/3282715/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.